Điều này có thể làm bạn ngạc nhiên, nhưng việc quản lý thời gian và sự chật vật để sắp xếp công việc vừa khít vào những khung thời gian cụ thể là những vấn nạn hoàn toàn thuộc về thời hiện đại. Những thế hệ đi trước, chẳng hạn như những người nông dân ở Anh vào thời trung cổ, sống cuộc sống với một nhịp điệu gần gũi với tự nhiên hơn. Họ thức dậy khi mặt trời mọc, đi ngủ vào lúc hoàng hôn, và làm việc theo nhu cầu. Họ không phải vội vã hoàn thành công việc theo một khung thời gian đã định trước, hay bị ám ảnh với việc đạt được sự cân bằng giữa công việc và cuộc sống.
Để hiểu được điều này, chúng ta cần nhận thức được rằng con người vào thời tiền hiện đại tiếp cận thời gian theo cách khác với chúng ta. Họ không coi cuộc sống là hữu hạn, mà xem nó như một bước đệm nhỏ trước khi bước vào sự sống vĩnh hằng. Vì thế, họ không cảm thấy áp lực phải đạt được những mục tiêu cụ thể trong đời. Quan điểm này đã có sự thay đổi chóng mặt với sự ra đời của chủ nghĩa thế tục hiện đại, theo đó lịch sử được xem như đang tiến đến một tương lai lý tưởng, và trọng tâm trở thành việc tận dụng tối đa khoảng thời gian có hạn mà mỗi người có được.
Đồng hồ cơ học, vốn được sáng chế bởi những thầy tu vào thời trung cổ, đã làm thay đổi sâu hơn nhận thức về thời gian của chúng ta. Sự phát triển của chúng, đặc biệt là trong Cách mạng Công nghiệp, đã làm cho thời gian trở nên hữu hình và có thể đo lường, dẫn đến việc nó được nhìn nhận như một tài nguyên. Cùng với sự xuất hiện của tiền lương theo giờ tại các nhà máy, thời gian bắt đầu được xem như một loại hàng hóa có thể được mua, bán và sử dụng một cách hiệu quả.
Sự biến đổi của thời gian từ cốt lõi của cuộc sống thành một tài nguyên có thể đo lường đã tác động đáng kể đến nhận thức của chúng ta về giá trị của bản thân. Chúng ta bắt đầu gắn giá trị của mình với cách chúng ta sử dụng thời gian một cách hiệu quả, dẫn đến cảm giác không bao giờ là đủ. Nỗi ám ảnh của con người thời hiện đại đối với năng suất và quản lý thời gian thường được dùng như một biện pháp để chúng ta né tránh những thực tế khắc nghiệt của cuộc sống: nó không thể đoán trước, ngắn ngủi, và chịu rất ít sự kiểm soát từ chúng ta.
Tuy nhiên, Burkeman đã đưa ra một nghịch lý sâu sắc: Chúng ta càng cố gắng kiểm soát thời gian thì cuộc sống càng căng thẳng hơn. Ngược lại, khi chúng ta đối diện với những giới hạn của mình, chấp nhận chúng, và xoay xở trong những giới hạn đó, cuộc sống trở nên thú vị và nhiều ý nghĩa hơn. Nhận ra rằng bản thân không thể đáp ứng được tất cả các yêu cầu về thời gian sẽ cho phép chúng ta chống lại áp lực và tập trung vào việc tạo ra một cuộc sống thỏa mãn hơn. Mặc dù một sự thay đổi về tư duy có thể không loại bỏ hết tất cả những thách thức liên quan đến thời gian, nó có thể giúp chúng ta vượt qua những trở ngại này tốt hơn.